ĐIỀU LỆNH THỨ 11 - Trang 72

* * *

Vừa tra chìa khoá để mở cửa ngôi nhà nhỏ của họ ở Georgetown xong

Maggie đã quay số 650. Connor bắt đầu dỡ đồ đạc và lắng nghe một phía
câu chuyện giữa vợ và con gái.

– Mẹ chỉ gọi để cho con biết bố mẹ đã về đến nhà an toàn rồi thôi.

Connor mỉm cười trước màn kịch vụng về của vợ. Tara có thừa thông

minh để không bị lừa nhưng gã biết con gái sẽ giả vờ như không biết.

– Mẹ, cảm ơn mẹ đã gọi. Chỉ được nghe thấy tiếng mẹ là hay rồi.
Maggie hỏi:

– Ở chỗ con mọi việc ổn cả chứ?
– Vâng, mẹ ạ. - Tara nói và tiếp theo là một hồi lâu cô cố thuyết phục để

mẹ tin là cô sẽ không làm điều gì kỳ quặc. Khi tin chắc là mẹ đã tin lời
mình, cô hỏi - Bố đâu hả mẹ?

– Bố đây này! - Maggie đưa điện thoại cho Connor.

– Bố, bố có thể cho con một ân huệ không?
– Con nói đi.
– Bố hãy nói để mẹ hiểu là con sẽ không làm điều gì ngốc nghếch. Từ khi

con về nhà đến giờ Stuart đã gọi điện hai lần, và vì anh ấy đã dự định… - Cô
hơi lưỡng lự - Sang Mỹ trong dịp Giáng sinh, cho nên con tin là con có thể
kiềm chế được cho đến lúc đó. Với lại bố này, con nghĩ là tốt hơn hết nên
báo trước cho bố biết là con thích quà Giáng sinh là gì.

– Vậy đó là cái gì, con gái yêu của bố?
– Bố sẽ trả tiền điện thoại gọi ra nước ngoài cho con trong tám tháng tới.

Con có cảm giác là nó sẽ đắt hơn là mua chiếc xe cũ mà bố hứa sẽ cho con
nếu con đậu Ph.D

[11]

.

Connor phá lên cười.

– Vậy tốt hơn hết là bố hãy được thăng chức như bố đã nói hồi chúng ta ở

Australia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.