ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 228

Chương 10: Bông hoa nở trong mưa


50.

Kế hoạch cự tuyệt Bạch Lộ lần này coi như thất bại triệt để. Vốn định gạt

Bạch Lộ khỏi thế trận, ai ngờ sẩy một li đi một dặm, tôi thành ra tự dồn
mình vào đường cùng. Giờ rước họa vào thân, sau này đối diện với Bạch Lộ
tôi biết ăn nói làm sao? Trên đường từ trường Bạch Lộ quay về, tôi lái xe
mà lòng nặng trĩu: nhỡ ngay tối nay Bạch Lộ gọi cho chị nói chuyện hai
chúng tôi thì chẳng phải tôi sẽ lập tức bị Bạch Lâm gạt khỏi danh sách dự
bị, đá sang danh sách chuyển nhượng hay sao? Có khi còn tức khắc bị
chuyển nhượng cũng nên! Xem ra tôi vẫn còn trẻ người non dạ! Hành sự
quá bốc đồng, chẳng suy xét tới hậu quả sau này… Người tôi yêu nhất,
người mỗi ngày tôi nhớ tới nhiều nhất, trước sau vẫn là Bạch Lâm... Nhưng
nói đi cũng phải nói lại, dù gì Bạch Lộ cũng chẳng sống được bao lâu nữa,
đến lúc đó Bạch Lâm vẫn là của tôi mà! (Sặc! Phỉ phui cái mồm! Tởm lợm!
Phỉ nhổ! Bạch Lộ của tôi sẽ không chết!)

Xe đi chầm chậm, bỗng nhớ ra lát nữa tôi còn phải đối diện với Tưởng

Nam, đây cũng là một nhân vật có vấn đề! Tôt nhất là chị đừng có ý đồ bất
chính với tôi, không thì tôi càng thảm hơn. Tưởng Nam còn khó đối phó
hơn Bạch Lộ gấp vạn lần! Bạch Lâm, Bạch Lộ, nếu như lại thêm cả Tưởng
Nam nữa thì khác gì ba con cá. Tôi đây chỉ có hai tay thôi, làm sao bắt được
cả ba con? Nghĩ ngợi mãi khiến lòng dạ rối bời, chẳng bao lâu đã về đến
nhà Tưởng Nam.

Đến khi tôi đứng trước cửa nhà Tưởng Nam thì đã hơn mười một giờ,

đưa tay ấn chuông nhưng lại đắn đo: Tưởng Nam liệu đã ngủ chưa? Nghĩ
vậy song tay vẫn ấn. Sau mấy tiếng kính koong, cửa mở ra, Tưởng Nam
xuất hiện trước mặt tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.