ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 272

trước cửa bệnh viện hôm Trung thu, tôi vừa nhìn nàng vừa đi giật lùi từng
bước, khi đó trong tôi tràn đầy tự tin, cho rằng mình có thể hạ gục nàng; lần
thứ ba là đêm có chuột xâm lược, Bạch Lâm đứng trước cửa nhìn tôi đánh
đàn, trái tim tôi lúc đó ngọt lịm như trám ngâm mật; lần thứ tư chính là bây
giờ, lúc này trái tim tôi trống rỗng.

Chúng tôi nhìn nhau chừng hơn hai phút, rồi tôi thấy Bạch Lâm mấp

máy môi, như định nói gì đó, nhưng lại thôi. Cuối cùng, nàng lặng lẽ quay
lưng bỏ đi, chỉ để lại cho tôi bóng lưng côi cút.

Tôi nhìn theo tấm lưng thon gọn ấy, nàng vẫn khiến người ta thật xót xa.

“Tôi trông thấy rồi.” Đúng lúc bóng nàng sắp khuất sau bức tường, tôi

lên tiếng.

Nàng khựng lại, tôi nói tiếp: “Tối hôm qua, tôi đã thấy chị cùng Cao

Trào.”

Tôi vừa dứt lời liền thấy Bạch Lâm sững người bàng hoàng. Tôi cũng bất

giác bàng hoàng, xem ra giữa Bạch Lâm và Cao Trào chắc chắn không phải
quan hệ trong sáng gì, nếu không nàng tuyệt đối không thể có phản ứng
này. Tuy Bạch Lâm rất kinh ngạc, nhưng nàng không hề quay đầu lại giải
thích, cũng không bỏ đi, chỉ đứng đó, quay lưng về phía tôi, bất động.

Tôi cũng không hiểu sao mình lại nói ra câu đó, có thể vừa nãy đối mặt

với Bạch Lâm đã tiếp thêm cho tôi dũng khí, thực ra tôi không muốn đánh
mất Bạch Lâm trong tình cảnh không rõ ràng thế này. Ít nhất tôi cũng muốn
nói rõ với nàng rằng tôi thích nàng biết bao, ít nhất tôi cũng muốn cho nàng
biết, tôi gọi điện tìm tay Hình, hoàn toàn là vì nàng!

Nghĩ đến đây, tôi chợt nhận ra: Bạch Lâm vẫn đứng đó chưa bỏ đi, lẽ nào

cũng muốn nghe tôi giải thích mọi chuyện?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.