ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 270

Hai chữ “hiểu nhầm” tôi còn chưa kịp thốt thành lời, tay Hình bên kia đã

ngắt điện thoại. Anh ta ngắt đánh phụt một tiếng, như thể đang cười nhạo
tôi là thằng ngốc. Xem ra anh ta coi khinh tôi, vốn đã không muốn nói
chuyện với tôi rồi.

Tôi nắm chặt điện thoại, suýt chút nữa uất đến phát ngất. Lần này đúng

là triệt để hoàn thành vai diễn thằng ngốc rồi... Nhìn hàng chữ “Cuộc gọi
kết thúc” chết tiệt trên màn hình, tôi uất hận nghiến răng ken két. Tôi hận
tay Hình, cũng hận bản thân mình kém cỏi, càng hận hơn cả là Bạch Lâm
không biết tự trọng đi dan díu với Cao Trào.

Lòng rối bời, nhưng tôi vẫn do dự không biết có nên muối mặt gọi lại

cuộc nữa hay không. Đúng lúc ấy, bỗng nghe bên phòng Bạch Lâm vọng ra
tiếng cãi vã rất lớn, ngay sau đó là tiếng mở cửa phòng, rồi đến cửa phòng
tôi bị đập rầm rầm.

Tôi giật nẩy, ngỡ Bạch Lâm xảy ra chuyện gì, chạy vội ra mở cửa. Cửa

mỏ rồi, tôi bất giác lặng người, bởi trước mặt tôi là một Bạch Lâm bừng
bừng tức giận.

Quen Bạch Lâm bao lâu rồi, tôi mới chỉ thấy nàng tức giận có một lần.

Chính là hôm nàng và tay Hình xảy ra mâu thuẫn. Nhưng khi đó tôi là
người quan sát, nói thực lòng, thậm chí còn hơi có tâm trạng cười trên nỗi
đau khổ của ngưòi khác.

Giờ lại thấy nàng tức giận, nhưng nguy hiểm hơn cả là lần này đối tượng

tức giận của nàng rõ ràng là tôi. Tôi khiếp hãi nhìn Bạch Lâm, hai mắt nàng
đang nhìn chằm chằm vào tôi, lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Trước ánh mắt
nàng, bụng dạ tôi run rẩy, bắp chân cũng suýt chút nữa bị chuột rút. Có lẽ
vừa nãy tay Hình gọi điện cho nàng, và hai người đã cãi nhau qua điện
thoại. Tôi không biết anh ta kể với Bạch Lâm chuyện tôi gọi điện thoại như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.