ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 277

Tiếng đóng cửa khe khẽ vang lên, chắc Bạch Lâm đã về phòng đóng cửa.

Âm thanh ấy tuy nhỏ nhưng dội mạnh vài tim tôi, khiến tôi thấy tim mình
như quả hạnh đào bị người ta đập cho vỡ vụn.

Tôi ngơ ngẩn rời phòng ngủ, bước ra phòng khách. Cửa phòng Bạch

Lâm vẫn đóng im lìm, tôi bước đến trước cánh cửa, giơ tay định gõ, nhưng
cuối cùng lại thôi, chậm chạp chống ngón tay lên cửa. Thế giới quanh tôi
tĩnh lặng như cõi chết, chỉ có thời gian vẫn vô tình trôi. Bỗng nhiên lại nghe
tiếng đồng hồ trong phòng khách vang lên tích tắc, tích tắc, như những
tiếng thở dài nặng nề.

63.

Đêm đó tôi lại mất ngủ, thái độ sớm nắng chiều mưa của Bạch Lâm

khiến tôi lưỡng lự: Từ bỏ ư, nhưng hình như nàng cũng có tình cảm với tôi;
kiên trì ư, có lúc nàng lại quá tuyệt tình. Mãi đến tận khi trời sắp sáng, đầu
óc tôi vẫn trằn trọc suy nghĩ. Gần bảy giờ cơn buồn ngủ khó khăn lắm mới
kéo đến, nhưng chưa kịp say giấc, tôi đã nghe bên ngoài có người gõ cửa,
ngay sau đó là tiếng Bạch Lâm vang lên: “Tiểu Triệu, dậy thôi!”

Nghe ra giọng Bạch Lâm, tôi lập tức tỉnh như sáo, vừa mặc quần áo vừa

lấy làm lạ: Bạch Lâm sao thế? Bình thường nàng đều mặc kệ tôi, tự nhiên
hôm nay còn gọi tôi dậy nữa, làm tôi thấy hơi run run. Lẽ nào sau chuyện
tối qua, Bạch Lâm nghĩ ngợi một đêm, cuối cùng đã quyết định tiếp nhận
tôi? Nghĩ đến đây tâm trạng tôi phấn chấn hẳn, hồ hởi chạy ra mở cửa.

“Tiểu Triệu! Ăn sáng thôi!” Bạch Lâm thấy tôi ra mở cửa mặt khẽ ửng

đỏ, nói. Nhìn nàng mảnh mai yếu đuối, khác hẳn tối qua. Liên tưởng đến
khoảnh khắc Bạch Lâm bỏ tôi lại hôm qua, tôi nhận ra quả thực mình không
tài nào hiểu thấu nàng được. Tôi hơi ngỡ ngàng nhìn Bạch Lâm, nàng ngại
ngùng nói: “Mau đi đánh răng rửa mặt đi.” Tôi ngẩn người, vội vàng chạy
đi đánh răng rửa mặt, ăn sáng cùng Bạch Lâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.