ĐIỆU SLOW TRONG THANG MÁY - Trang 39

Nàng lên xe đi rồi, lòng tôi đột nhiên trống rỗng. Ham muốn xác thịt,

cảm giác sợ sệt, nhục nhã phút chốc đều biến đi đâu hết, chỉ còn lại một
khoảng mờ mịt. Rất lâu sau, tôi vẫn không buồn động đậy, chỉ ngẩn ngơ
nhìn về hướng chiếc taxi đã đi xa: Nàng cứ vậy mà đi, chẳng để lại lời nào
hay sao? Mọi chuyện đều như làn khói tan nhòa trước mắt, giờ còn lại mình
tôi chết lặng nơi đây. Chuyện xảy ra trong thang máy dường như chỉ là một
giấc mơ.

Không, đây không phải mơ! Tôi còn hỏi tên nàng cơ mà, nàng nói tên

nàng là Quách Á. Nếu là mơ, tôi tuyệt không thể nghĩ ra một cái tên hiếm
gặp như vậy. Còn nữa, viên kẹo cao su nàng cho vẫn còn trong miệng tôi
đây! Nhai vài cái, vẫn còn vị ngọt thoang thoảng.

Sau khi về nhà, tôi không ăn gì, mà cũng chẳng ăn nổi gì. Nằm trên

giường trằn trọc mãi chỉ nghĩ đến chuyện thang máy. Một mặt tôi mong
những gì xảy ra là thật, mặt khác lại mong đó chỉ là mơ.

Mong nó là thật, bởi tôi nhận ra mình đã có chút tương tư người phụ nữ

tên Quách Á ấy. Nếu chuyện này là mơ, vậy từ nay về sau tôi không còn
được gặp lại nàng ư?

Mong nó là giả, vì sợ hành vi thú tính của mình bị ghi lại. Tới lúc ngộ

nhỡ bị tống giam, thì đời này coi như xong rồi.

Khó khăn lắm mới qua được một đêm, tôi thức dậy đi làm. Tới công ty,

tôi lập tức làm hai việc. Đầu tiên là tới phòng giám sát nghe ngóng tình
hình. Vờ như mình làm rơi đồ trong thang máy, muốn mượn băng ghi hình
ngày hôm qua xem ai nhặt được. Vốn định mượn băng xong tiêu hủy ngay
chứng cớ, nào ngờ cậu chàng ở phòng giám sát nói máy quay trong thang
máy đã hỏng từ mấy ngày nay nên không có băng ghi hình ngày hôm qua.
Tôi nghe xong không khỏi mừng ra mặt. Hẳn tên ngốc nhìn thấy bộ dạng tôi
như vậy sẽ cười tôi ngớ ngẩn, mất đồ mà còn vui mừng như vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.