ĐIỆU TANGO BÍ HIỂM - Trang 17

Nhất quyết phải thu thập cho nhiều thông tin hơn. Pierre Piccard chắc

chắn sẽ giúp tôi. Chính anh ta đã mời tôi về đây và tôi đã nhận lời vì Pierre
Piccard là người quen của anh bạn Abbé Bloch.

Gaston Lacre vui ra mặt khi rời khỏi ngôi nhà. Bước qua cửa chính, ông

ta đứng lại và lấy hơi thật sâu. Mặc dù trời lạnh, trán ông ta vẫn lấm tấm mồ
hôi. Gaston Lacre lấy khăn lau trán và nói:

- Giờ tôi thấy đỡ hẳn, ông Singlair.

- Tôi hiểu.

Tôi cũng đứng lại bên người đàn ông. Ánh mắt tôi hướng về phía trước,

về phía những ngọn núi của dãy Vogesen đang trập trùng như một mái tóc
khổng lồ màu đen với những đường uốn cứng đơ. Phía bên kia bờ sông
Rhein là khu Schwarzwald của Đức. Cả hai miền đất chẳng bao lâu nữa sẽ
được phủ sắc thu. Ánh nắng mặt trời đã bớt chói chang và mỗi sáng, nó
phải vật lộn rất vất vả với những dải sương mù dày đặc lừ lừ bốc lên từ
thung lũng. Cả bây giờ tôi cũng còn thấy chúng bốc lên, ôm lấy núi rừng
như một con ma xám trắng.

Khung cảnh chợt đổ buồn. Những ngọn gió lạnh đầu tiên đang thổi qua

thung lũng, báo tin tháng mười một chẳng còn bao xa nữa.

- Ta đi xe chứ? - Tôi hỏi.

- Vâng, rất sẵn lòng. - Gaston Lacre nhẹ nhõm thỏ ra.

Tôi ném một cái nhìn trơ lại.

Ngói nhà thầm màu đứng đơn độc. Nó nhắc tôi nhớ tới một thành lũy. Tôi

nhủ thầm, đây là chuyến viếng thăm đầu, nhưng chắc chắn chẳng phải
chuyến đi cuối của tôi tới nơi đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.