ĐIỀU TRỊ BỆNH TẬN GỐC NĂNG LỰC CỦA TÂM BI MẪN - Trang 217

gửi Shrijata đến Ngài Mục Kiền Liên, lúc đó cũng là Tu viện trưởng ở một tu
viện khác.

Sau khi Shrijata xuất gia, các tăng sĩ trẻ trong tu viện này lại trêu chọc ông lão,
biến ông thành trò cười. Vào một ngày, ông lão bức xúc tột cùng vì bị trêu chọc
nên bỏ tu viện ra đi. Ông quyết định nhảy sông tự tử. Ngay lúc đó, Ngài Mục
Kiền Liên đi tìm ông lão. Vì không thấy ông trong tu viện, Ngài dùng thần thông
quán xét xem ông ta đang ở đâu và thấy được ông lão nhảy sông tự tử. Ngài Mục
Kiền Liên sử dụng thần thông xuất hiện tại chỗ và kéo ông lên. Shrijata rất đỗi
ngạc nhiên vì ông không hề báo trước cho thầy của mình về ý định tự tử. Ông đã
không nói nên lời. Ngài Mục Kiền Liên hỏi lý do thì ông lão đứng lặng thinh,
miệng há hốc vì quá kinh ngạc. Cuối cùng, ông lão hoàn hồn và nói ra lý do thì
Ngài Mục Kiền Liên dạy rằng: “Lý do mà ông bỏ tu viện đi tự tử là vì ông chưa
có sự chán bỏ luân hồi.” Rồi Ngài Mục Kiền Liên bảo ông lão nắm chéo áo của
Ngài, và Ngài cùng với ông lão bay lên bầu trời.

Họ bay qua nhiều biển rộng cho đến khi tới một ngọn núi lớn bằng xương. Họ
đáp xuống ngọn núi bằng xương đó và ông lão hỏi thầy: “Những xương này là
của ai?” Ngài Mục Kiền Liên trả lời: “Ồ! Những xương này đều là của ông trong
đời quá khứ.” Ông lão trước đây từng sinh ra làm một con cá mập [khổng lồ].
Ngay khi nghe thầy nói như vậy, lông trên người Shrijata dựng đứng lên và lập
tức phát sinh tâm buông bỏ luân hồi. Nhận thức được rằng luân hồi có bản chất
đau khổ, mọi sự đều vô thường, ông lão phát sinh một quyết tâm dũng mãnh
thoát khỏi luân hồi, thoát khỏi khổ đau và nhân của khổ đau.

Và vì thế, Shrijata đi vào con đường tu tập và trở thành A-la-hán ngay trong đời
đó. Mặc dù sau tám mươi tuổi mới bắt đầu tu tập Pháp, nhưng Shrijata không
những trở thành tăng sĩ mà còn đạt được quả vị A-la-hán, vượt khỏi vòng sinh
diệt, hoàn toàn tự giải thoát mình khỏi khổ đau của luân hồi. Vị A-la-hán đạt sự
giải thoát trọn vẹn, thoát khỏi mọi khổ đau và nhân khổ đau, bao gồm cả hạt
giống của vọng tưởng mê lầm. Vị A-la-hán an trụ trong trạng thái như vậy nhiều
kiếp, cho đến khi Đức Phật thấy đã đến lúc dẫn dắt tâm của vị đó vào con đường
Đại thừa. Rồi Đức Phật chiếu các chùm tia sáng từ bàn tay và đọc một câu kệ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.