ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 11

nhìn thấy Thẩm Sằn đi ngang qua. Cô bạn ấy không mang ô, cũng không
tránh ánh nắng gay gắt ngoài kia, vẫn như cũ đeo cái balo to, mặt mũi bóng
nhẫy, trên trán có nổi mụn nữa.

Cô ấy quay đầu nhìn tôi một cái nhưng không dừng lại. Ánh mắt rất bình

tĩnh, giống như vừa nhìn một người qua đường vậy, làm cho lòng tôi rất
kinh ngạc.

Có lẽ là do tôi cảm thấy chột dạ, người ta có thể căn bản không biết tôi là

cái cọng hành nào.

Nhưng tôi lại cảm thấy bản thân giống như đang đoạt lấy cây kem của

người ta, còn ngồi ở góc tường cười ha ha liếm cây kem đến là thích thú.

Sau này mới biết cô ấy đi học lớp học bổ túc. Trước giờ giáo viên giảng

bài toán học, vật lý và hóa học ở năm nhất trung học đều là những giáo viên
có tiếng ở trường Chấn Hoa.

Cho dù cây kem có nằm trong tay ai thì Thẩm Sằn vẫn mãi là Thẩm Sằn.

Đột nhiên tôi rất ngưỡng mộ cô ấy. Cô ấy là một người đáng để cho

người khác nhớ đến. Bất kể người khác có thích cô ấy hay không, mười
năm nhớ lại, cô ấy vẫn là Thẩm Sằn, mỗi một động tác, mỗi sự kiên trì đều
là của Thẩm Sằn.

Còn tôi? Họ đều nói cái gì, cái gì mà đến lúc thi nhất định tôi sẽ là nữ

sinh thi không thành.

Mỗi buổi tối, tâm tình thiếu nữ phiền muộn của tôi khiến tôi phải gọi một

cuộc điện thoại cho mẹ.

Mẹ tôi liền dùng ngữ điệu nhất quán nhanh chóng dạy cho tôi bài học:

“Lúc con bé ấy thi, tâm lý không được tốt, việc này liên quan gì tới con, mẹ
thấy con đúng là ăn no dửng mỡ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.