ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 256

“Hai người họ ngồi cùng bàn với nhau tầm nửa năm, cho đến mùa đông

của năm lớp 9. Ngoài dự tính của tất cả chúng tôi, ngoài việc Dư Hoài
thường xuyên vứt lọ sơn móng tay vượt qua vạch vào thùng rác ra, bọn họ
chung sống khá hòa bình. Nguyên nhân chính hình như là do Trần Tuyết
Quân cũng rất thích xem bóng nhưng con gái trong lớp rất ít khi xem, người
cũng hay toét miệng ra cười, không phiền ai hết.”

“Xem bóng? Xem gì? Quán quân cúp thế giới? Cậu ấy ủng hộ đội nào

vậy? Còn Dư Hoài thì sao?”

“Trần Tuyết Quân ấy mà… Cậu ta ủng hộ đội bóng nào được quyết định

bởi bạn trai của cậu ta khi đó là ai.”

Lâm Dương cảm thấy câu nói của mình quá hài hước, vừa nói xong liền

cười, đẩy khay thức ăn vào bàn khay thức ăn thừa, tiếp tục kể: “Dư Hoài thì
cái gì cũng xem, cậu ấy là fan cứng của MU.”

“Vậy Trần Tuyết Quân từng thích MU à?”

Lâm Dương ngẩn người, không trả lời, dùng ánh mắt mang chút sự dịu

dàng nhìn tôi.

Cơ bản mẹ của Dư Hoài không biết chuyện này. Bố của Dư Hoài chi viện

những thiết bị cơ bản ở châu Phi, mỗi năm chỉ về nhà một lần vào dịp Tết.
Mẹ Dư Hoài vừa làm việc vừa chăm lo cho một đứa con đang tuổi mới lớn,
lại còn phải phụng dưỡng bố mẹ chồng, áp lực nặng nề, may mà Dư Hoài
rất hiểu chuyện. Do vậy, đối với mẹ mà nói, chỉ cần thành tích của Dư Hoài
vẫn thuộc top 3, vẫn là “Mầm non của Chấn Hoa” thì không có gì phải lo
nghĩ nhọc lòng nữa.

Trường cấp một của Dư Hoài là một ngôi trường bình thường, không hề

có tiếng tăm gì, là mẹ Dư Hoài lôi kéo quan hệ để đưa Dư Hoài vào trường
Đại học Sư phạm này. Hồi đầu còn chưa thích ứng nhưng sau đó có thể theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.