ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 285

không làm hết bất cứ quyển nào cả nhưng tôi cũng có nét tương tự như việc
cậu ấy bỏ mặc sách giáo khoa vậy. Dẫu có làm hay không thì khoảnh khắc
mà đứng trước sạp sách được bầy ra sẵn sàng, tôi và Dư Hoài nhìn không
có gì là khác nhau cả. Đối với sự ngu dốt của bản thân thì có dùng bất cứ
điều gì để che lấp cũng vô dụng nhưng cũng là điều quan trọng bậc nhất.

Tôi lật quyển sách giáo khoa mới tinh đến những trang học bài chỉ số

hàm số, bắt đầu nghiêm túc làm theo từng bước hướng dẫn trong sách giáo
khoa để dẫn dắt chứng minh các định lí. Tuy có chậm chút nhưng ít nhất
viết cũng rất trôi chảy, cảm giác bối rối mang tên “cái gì cũng không biết
làm” cũng theo đó dần dần nhạt phai. Cứ viết mãi viết mãi, đến lúc tôi
không còn phải phụ thuộc vào sách giáo khoa mà vẫn suy ra được các định
lí, trong lòng trào dâng lên niềm vui mừng khôn xiết.

Thực ra tôi biết chiến thuật giải biển đề cũng bao hàm nhiều niềm vui

nho nhỏ như thế. Quả thật như vậy, dù sao thì trước đây tôi cũng được xem
là một nửa học sinh ưu tú, dẫu có phải ngồi đó gỡ dây tai nghe mười phút đi
chăng nữa, chỉ cần dây đều xuôi thì có thể khiến coi người ta vui. Còn phải
nói đến giải đề ư, cảm giác thỏa mãn và thành công đó không phải là thứ
khác có thể đem lại.

Chỉ có điều khác ở chỗ, những đề Đại số có thể mang lại cho tôi cảm giác

đó không nhiều.

Rất lâu sau đó, tôi còn nhớ đêm hôm đó, tôi ở dưới ánh đèn bàn, không

mang chút lòng tự tôn nào, không hề lảng tránh mà ngồi ngâm cứu sách
Toán. Kể cũng lạ, loại cảm giác đó tôi chưa từng trải qua, như trong đêm
đông, trong tâm khẳm có một trận mưa ấm áp, nhưng lại tĩnh lặng đến mức
không có mảy may chút tiếng mưa nào.

Khi giải đề đang lên tay, những cảm xúc dư thừa đều bay sang một hướng

khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.