ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 600

khác biệt. Vương Đại Lực đến Tây Tạng lần này là lần thứ bảy rồi. Tớ nghe
nói ngày trước vì đợi Namcha Barwa mà cậu ấy ngủ trong xe ba ngày, sống
sót trở về đều nhờ bánh bích quy nén quân dụng.”

Tôi nhìn bóng dáng của tên mập ở đằng xa, tiên đoán: “Vương Đại Lực

bây giờ khinh nhất máy ảnh điện thoại hiện nay. Đúng là đồ cổ hủ,
Instagram cũng cần mạng của cậu ta. Chúng tôi trù cậu ta sau này nhất định
lấy phải một cô sợ ưa tự sướng, chính là kiểu con gái đến cả việc chụp một
con tôm cũng phải chơi hiệu ứng làm mờ ảnh và sexy lips.”

Lão Phạm cười ha ha tầm nửa phút, sau đó không chịu nổi, buồn mồm

châm một điếu thuốc. Tôi mặt không biến sắc mà né sang một bên, lập tức
bị cậu ta cốc vào đầu.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, chụp cảnh cũng phải cần bọn Vương Đại

Lực, cậu một thân con gái không hợp, dầm mưa dãi nắng, da cũng ráp hết
cả rồi. Ngoan ngoãn trở về đội chụp minh tinh đi, tuy sẽ gặp phải nhiều tên
quản lí bựa nhân nhưng dù sao cũng kiếm được nhiều hơn.”

Tôi cười cười, không nói gì.

“Uây, tớ đang nói chuyện với cậu đấy, sao kể được một nửa lại không kể

nữa rồi, sau đó thì sao?”

“Sau đó gì cơ?”

“Không phải thay phiên kể về tình đầu sao, cậu cứ lằng nhà lằng nhằng

toàn kể đâu đâu. Tớ còn không nhớ nổi cả tên nhân vật. Thế cuối cùng thì
thế nào, có đến với nhau không?”

Nụ cười của tôi vụt tắt.

“Không.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.