ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 598

“Cố lên.”

Cậu ấy gật đầu, mỉm cười nhìn tôi.

“Tớ muốn thi vào trường ở cùng một thành phố với cậu.” Tôi buột miệng

nói.

Cậu ấy chỉ hơi kinh ngạc một lát, dường như không bất ngờ khi tôi nói

như vậy, chỉ là bất ngờ vì tôi lại nói ra miệng.

“Tớ biết.” Cậu ấy nói.

Cậu biết, cậu biết cái gì chứ?

“Cảnh Cảnh, tớ…” Dư Hoài nhìn tôi rất nghiêm túc, ánh đèn đường màu

cam chiếu sáng phía sau lưng cậu ấy.

Giọng nói mất hút trong đêm.

“Thôi, thi tốt nhé!” Biểu cảm nghiêm túc của cậu ấy trong phút chốc giãn

ra, cười ha ha rồi gãi tóc gáy: “Thi xong rồi thì nói vậy, sau này có cơ hội sẽ
nói.”

Dường như tôi có dự cảm gì đó, trong lòng rất dịu dàng.

Tôi vừa cười vừa gật đầu.

Được, mình đợi cậu.

Sau này còn nhiều cơ hội để nghe những lời mà cậu chưa nói ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.