ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT CỦA THANH XUÂN - Trang 608

Bố mẹ tôi nói, Cảnh Cảnh có điểm này tốt, vào thời khắc quan trọng sẽ

phát huy, thi cấp ba cũng thế, thi đại học cũng thế.

Nhưng sau khi học đại học, ngành này còn làm tôi đau khổ hơn cả thời

cấp ba, đúng là rất vất vả. Tôi vốn không dám đối mặt chuyện gì, luôn thích
né tránh, kì đầu có mấy môn điểm toàn dưới 60.

Kiểu GPA (General Point Avarage – điểm trung bình môn) này thì dẹp

luôn ý định ra nước ngoài, trừ phi tìm môi giới đút lót.

Bố mẹ tôi nói đúng, Cảnh Cảnh không bao giờ bỏ lỡ cơ hội lớn.

Nhưng sau mỗi lần may mắn ngắn ngủi của tôi, đều tạo ra cho mình

những đau khổ lớn hơn, tôi đứng giữa ngã tư vận mệnh loay hoay, song
trong mắt người khác luôn là con đường sáng lạn nhất.

Đi đến mức hai chân ứa máu.

Trước khi tốt nghiệp thật sự không định học cao học, tôi đi gửi hồ sơ vào

năm trăm doanh nghiệp xuyên quốc gia mạnh nhất thế giới, cẩn thận điền
vào biểu mẫu trên mạng, viết ra vô số câu hỏi mở, mỗi lần đáp án giới thiệu
bản thân đều khác nhau.

Ai khiến tôi đến cả đức tính của mình cũng càng sống càng mơ hồ chứ?

Có nhiều trang mạng của doanh nghiệp đăng nhập không hề dễ, có lúc để

tranh lượt mà ba giờ sáng tôi phải cầm sổ lên mạng, cứ thế viết đến khi trời
sáng.

Nhắm mắt cũng không ngủ được, cứ nhắm mắt lại là lại hiện lên nhưng

câu hỏi và “self- introduction” (giới thiệu bản thân).

Lúc này, trong đầu thường có một giọng nói, xuyên qua sóng âm của ồn

ào của người người trong phòng học, từ phương xa truyền đến tai tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.