ĐIỆU VALSE GIÃ TỪ - Trang 77

bất kỳ chuyện gì khác nữa. Cháu không phải là người sáng tạo ra cái chế độ
này và cháu hoàn toàn không có chút trách nhiệm nào với nó cả. Nhưng
chính xác thì khi nào chú đi?
- Ngày mai.
- Nhanh thế à?
Cô nắm lấy tay anh:
- Cháu xin chú. Vì chú đã bỏ công đến đây để chào tạm biệt cháu, chú
đừng vội vã như vậy chứ.
Vẫn thật khác thường với những gì anh chờ đợi. Cô không hề cư xử như
một cô gái thầm yêu anh, cũng không giống với một cô con nuôi đang cảm
thấy một tình cảm chú cháu nồng đượm. Cô nắm tay anh, dịu dàng vô cùng,
nhìn vào mắt anh và nói:
- Chú đừng vội đi như thế! Với cháu sẽ là vô nghĩa nếu chủ chỉ dừng
lại đây để tạm biệt cháu.
Jakub gần như bối rối:
- Chúng ta sẽ còn gặp lại nhau mà – anh nói – Skreta cũng muốn
thuyết phục chú ở lại lâu hơn một chút.
- Chắc chắn là chú phải ở lại thêm rồi – Olga nói – Dù sao, chúng ta ai
cũng có quá ít thời gian cho người khác. bây giờ thì cháu phải quay về khu
điều trị đây…
Nghĩ một lúc cô nói cô sẽ không đi đâu hết vì Jakub đang ở đây.
- Không, không, cháu phải đi đi. Không được lơ là việc điều trị. Chú
sẽ đi cùng cháu.
- Thật không? – Olga hỏi, giọng hạnh phúc. Rồi cô mở tủ tìm gì đó.
Viên thuốc màu xanh nhạt nằm trên bàn, trên mảnh giấy mở ra và Olga,
người duy nhất trên đời mà Jakub tiết lộ sự tồn tại của nó, đang cúi xuống
cánh tủ mở ra, quay lưng về viên thuốc độc. Jakub nghĩ viên thuốc màu
xanh nhạt này là bi kịch của đời anh, cái bi kịch đã bị rời bỏ, gần như bị
quên đi và có khả năng không còn chút ích lợi nào nữa. Và anh tự nhủ đã
đến lúc thoát khỏi tấn bi kịch không ích lợi đó, giã biệt nó thật nhanh chóng
và để nó lại sau lưng mình. Anh gói viên thuốc vào mẩu giấy và nhét lại
vào túi áo ngực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.