ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 263

Nghe xong thỉnh cầu của Thẩm Ngọc Thư, Đoan Mộc Hành trầm ngâm,
Trường Sinh dừng lại không đùa với Tô Duy nữa, chạy tới nói: "Em cũng
muốn gặp dì út và Lạc thúc, em muốn về cùng Thẩm ca ca, Đoan Mộc ca ca
giúp đi mà."

"Lạc gia cũng bị giám sát, các cậu trở về quá nguy hiểm, hay là thế này, tôi
tìm cách dụ người giám sát ra chỗ khác, bảo thuộc hạ đưa hai bác lại đây, có
điều thời gian không thể lâu, tránh có người nghi ngờ, ảnh hưởng đến hành
trình ngày mai."

"Cám ơn nhiều."

Thẩm Ngọc Thư cám ơn Đoan Mộc Hành, Tô Duy nhìn hắn, cũng vội vàng
làm theo, Đoan Mộc Hành cười ấn tay cả hai xuống: "Chờ tin tốt của tôi."

Có Đoan Mộc Hành lo liệu, Vân Phi Dương phụ trách lái xe, lúc chạng vạng
đã đưa vợ chồng Tạ Ván Phương và Lạc Chính tới nơi thuận lợi.

Mặt trời đã xuống núi, trong phòng khách hơi tối, nghe thấy tiếng bước chân
của họ, Thẩm Ngọc Thư vội vàng ra đón.

Tạ Văn Phương trong tay cầm một cái bọc nhỏ, cùng Lạc Chính đi vào, nhìn
thấy Thẩm Ngọc Thư, còn chưa nói lời nào mắt đã đỏ lên.

Hai ngày nay họ không ngủ được, ánh mắt lo âu để lộ sự bất an; Thẩm Ngọc
Thư nhớ tới việc vợ chồng dì út đã chăm sóc quan tâm mình thế nào từ sau
khi cha mẹ qua đời, không khỏi xúc động, nhất thời không nói nên lời, vén
vạt áo quỳ xuống trước mặt họ, dập đầu ba cái thật mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.