ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 264

Tạ Văn Phương giật mình, cuống quít tiến lên kéo hắn dậy: "Được rồi, con
làm gì vậy? Mau đứng lên mau đứng lên!"

Thẩm Ngọc Thư không đứng lên, mặt đầy nghiêm túc nói: "Từ lúc quay lại
Thượng Hải, con không những không giúp gì được chú dì, còn liên tục mang
đến phiền toái, làm liên lụy đến chú dì. Là con bất hiếu, mấy cái dập đầu này
con phải làm."

Nói xong, hắn định dập đầu tiếp, bị Lạc Chính ngăn lại.

"Chuyện của con, chúng ta đều đã nghe A Hành nói, sau khi cha con qua
đời, chú và dì út coi con như con đẻ, đừng nói liên lụy với không liên lụy."

"Chú..."

"Chúng ta đều đã biết, con muốn đi Định Đông Lăng, muốn tìm ra bí mật
của cha con lúc sinh thời. Con muốn làm gì thì cứ làm đi, chú dì không ngăn
cản, vợ chồng chúng ta không hiểu biết nhiều, cũng không biết mấy chuyện
trong cung, nhưng chúng ta tin tưởng nhân cách của cha con, cũng tin tưởng
tấm lòng của con. Ngọc Thư, con không phải là người tầm thường, không
nên mai một ở chỗ này, đi một phen cũng tốt, là đàn ông thì nên dựng
nghiệp lớn."

Những lời đường đường chính chính này vừa nói ra, Đoan Mộc Hành không
khỏi nhìn về phía Lạc Chính; lần đầu tiên, hắn đối với người đàn ông không
giỏi ăn nói này có thêm một phần kính trọng.

Thẩm Ngọc Thư nghe vậy càng thấy xúc động, nghẹn ngào nói: "Chú, năm
đó đưa con đi du học, chú cũng nói thế này. Con vẫn luôn nghĩ sau khi trở về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.