ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 265

có thể gây dựng sự nghiệp, báo đáp chú dì. Không ngờ rằng..."

"Không, chúng ta chưa từng muốn con báo đáp, con cũng thế, Tiêu Dao
cũng thế, đối với cha mẹ mà nói, chỉ cần các con sống tốt, thì cái gì cũng
đáng."

Thẩm Ngọc Thư còn muốn nói nữa, bị Lạc Chính kéo lên, vỗ vỗ vai hắn,
dạy dỗ: "Nhớ kỹ, dưới đầu gối một người đàn ông là vàng, sau này không
được quỳ lung tung."

"Vâng."

Tạ Văn Phương ở bên cạnh nghe hai người nói chuyện, không kìm được gạt
nước mắt. Bà đưa cái bọc trong tay cho Thẩm Ngọc Thư, nói: "Trong đây là
mấy bộ quần áo và lộ phí, con cầm theo mà dùng, còn cái này là bùa bình
an, dì tới miếu xin cho các con, các con mang trên mình, nhất định sẽ được
bình an."

Bà lần lượt đưa bùa bình an cho Thẩm Ngọc Thư, Tô Duy, và Đoan Mộc
Hành, lại kéo Trường Sinh vào lòng, đưa cho nó, Trường Sinh nức nở khóc,
nói: "Con không muốn đi nữa, con muốn ở nhà với dì út và Lạc thúc."

"Đừng nói ngốc như vậy, dì nghe nói, Tô Duy đã tìm ra thân thế của con,
con đi theo nó mới có cơ hội tìm được người nhà. Nếu con nhớ chúng ta, đợi
đoàn tụ được với người nhà rồi quay lại gặp chúng ta. Đến lúc ấy con muốn
ở bao nhiêu lâu cũng được."

Bà nói xong, nhìn về phía Tô Duy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.