ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 276

"Có lẽ chúng ta chẳng có cơ hội gặp lại nữa đâu, cho nên mọi người đều
phải tự bảo trọng nhé."

Ở Thượng Hải lâu như vậy, tiếng Hán của Jacques càng ngày càng tốt, tạm
biệt họ xong, lúc rời đi còn quay đầu lại nhắc nhở: "Chú tôi không về nước,
tôi nghe được tin, hắn hình như hợp tác với đám người Từ Quảng Nguyên,
chắc cũng đi Hà Bắc, các cậu phải cẩn thận."

"Cám ơn."

Jacques rời đi không bao lâu, bên ngoài vang lên tiếng loa thông báo tàu sắp
chuyển bánh, sau đó tiếng còi hơi vang lên, đoàn tàu bắt đầu chậm rãi di
chuyển, mọi người nhìn nhau cười, trái tim treo lơ lửng nãy giờ rốt cuộc
cũng chạm đất.

Tàu chạy càng lúc càng nhanh, Tô Duy ngồi xuống, lấy ra hai hạt thông trêu
Củ Lạc, cười nói: "Cuối cùng chỉ bị hốt hoảng một chút thôi."

Thẩm Ngọc Thư đang định đáp lại, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng bước
chân vội vã, tiếp đó của toa ầm một tiếng bị đẩy ra, Lạc Tiêu Dao thở hồng
hộc lao vào.

"Cũng may còn kịp, các anh không biết mấy tay đó khó nhằn thế nào đâu,
em vất vả lắm mới thoát được. Nước, có nước không? Khát gần chết."

Dưới con mắt kinh ngạc của bốn người còn lại, Lạc Tiêu Dao đi đến bên
bàn, cầm lấy ấm nước đang định uống thì bị Đoan Mộc Hành giữ lại, quát
hỏi: "Sao cậu lại ở trên tàu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.