ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 279

"Đương nhiên là không, tuy thám trưởng có giúp anh tôi, nhưng sự việc lần
này quá nghiêm trọng, tôi cũng không dám nhắc tới."

"Lần này cậu sẽ phải vắng mặt rất lâu, hơn nữa cậu còn có quan hệ với Ngọc
Thư, đến lúc đó chỉ sợ Thám trưởng Phương cũng không bảo vệ được cho
cậu."

"Không được thì thôi, chẳng phải tôi còn hiệu thuốc sao, cùng lắm thì về
giúp cha tôi."

Đôi mày Đoan Mộc Hành nhướng lên, còn muốn nói gì nữa nhưng lại thôi,
dời ánh mắt đi chỗ khác, nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Thế là Lạc Tiêu Dao được ở lại. Có cậu ta, trên đường sẽ không sợ buồn
chán, Đoan Mộc Hành rất thích trêu Tiêu Dao, lần nào cũng chọc cậu ta tức
đến không thốt được nên lời. Tô Duy và Thẩm Ngọc Thư ngồi bên vui vẻ
xem náo nhiệt, cả đường đi đều rất yên bình. Thượng Hải càng lúc càng xa,
dây thần kinh căng thẳng của mọi người cuối cùng cũng được thả lỏng.

Đi qua Từ Châu, ăn xong cơm chiều, Thẩm Ngọc Thư một mình đứng ở
cuối toa xe, Tô Duy bước ra, đi tới bên cạnh hắn.

"Suy nghĩ gì thế?"

"Không nghĩ gì, chỉ là ngắm phong cảnh thôi."

Tô Duy nhìn ra phía ngoài, nói: "Có gì đẹp chứ? Chỗ nào chả thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.