ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 293

"Vậy con liệu có phải là đứa con bị thất lạc của chú không?" Trường Sinh
vội vàng nói: "Con bị mất trí nhớ, có thể do bị người xấu bắt đi, nên chú mới
cho rằng con đã chết?"

"Không, nó bị người ta giết, ngay trước mặt ta, cho nên nhìn thấy con bị bắt
nạt, ta cảm giác như con ta đang bị bắt nạt, mới không kìm được động thủ."

Cũng không kìm được giết người.

Kim Lang dời ánh mắt của mình đi chỗ khác, cố gắng không nghĩ đến
chuyện quá khứ.

Trường Sinh rất thất vọng, nhưng rất nhanh đã vui vẻ lại, vỗ vai Kim Lang,
an ủi: "Đừng buồn, mọi chuyện sẽ ổn thôi mà."

Mọi người thấy nó an ủi như người lớn, đều cảm thấy buồn cười. Tô Duy
hỏi Kim Lang.

"Tại sao anh lại đi theo chúng tôi?"

Kim Lang không trả lời, đứng lên, đi đến trước mặt Thẩm Ngọc Thư, nói:
"Đã nhận nhiệm vụ tôi nhất định phải hoàn thành, đây là nguyên tắc của sát
thủ."

"Ê..."

Trường Sinh vừa nghe vậy đã cuống lên, chạy tới nắm lấy tay Kim Lang ra
sức lắc: "Không được giết Thẩm ca ca, không được giết Thẩm ca ca."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.