ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 294

Kim Lang cúi đầu nhìn nó, Trường Sinh cuống đến sắp khóc đến nơi, gã vỗ
đầu Trường Sinh, nói tiếp: "Nhưng nếu thân chủ không định ra thời gian
phải giết, vậy thì giao ước này vĩnh viễn có hiệu lực, cho nên tôi phải đi theo
các cậu, cho đến khi nào giao ước được hoàn thành."

Nghĩa là trừ phi cậu mở miệng, nếu không Kim Lang cả đời sẽ không bao
giờ ra tay với Thẩm Ngọc Thư.

Tô Duy thở phào, bất đắc dĩ nói: "Thực ra anh không cần tuân thủ đạo đức
nghề nghiệp đến vậy đâu."

"Tôi không có chỗ nào để đi."

Vậy thì cũng không cần đi theo chúng tôi chứ? Thế gian này to lớn như thế,
chỗ nào chả là chỗ dung thân?

Tô Duy muốn tìm cớ từ chối, Đoan Mộc Hành nói: "Vậy thì đi theo đi, hành
trình tới lăng mộ của chúng ta lần này rất nguy hiểm, lại mang theo đứa bé,
có người hỗ trợ cũng là chuyện tốt."

Kim Lang nhìn Trường Sinh, lập tức nói: "Trừ phi ta chết, nếu không nhất
định sẽ bảo vệ nó chu toàn!"

Kim Lang rất quan tâm Trường Sinh, hơn nữa theo dõi bọn họ không phải vì
mưu đồ của kẻ khác; Thẩm Ngọc Thư yên tâm, tự nhiên vớ được một tay
bảo tiêu miễn phí, thế cục hung hiểm, giữ gã lại kiểu gì cũng hơn là đẩy về
phía hàng ngũ địch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.