ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 379

đêm ở đây mênh mông đen tối, mơ hồ mới có một vài ngôi sao lập lòe, càng
khiến cho màn đêm thêm cô tịch.

Trong lòng Tô Duy dấy lên cảm giác bi thương, giống như rất nhiều năm
trước đây khi cậu phải một mình hành động trong đêm, thỉnh thoảng ngẩng
đầu lên nhìn không trung, trong lòng cũng trào lên cảm giác như vậy.

Tô Duy mơ màng ngồi dậy, kinh ngạc phát hiện nơi này không hề tối tăm,
chung quanh đều là nhà cao tầng, khu vực phồn hoa phía xa còn có đèn đuốc
sáng trưng, tiếng còi ô tô và tiếng nhạc không biết từ đâu truyền tới, bầu trời
đêm thỉnh thoảng lại có ánh sáng nhấp nháy, là máy bay bay đêm.

Tô Duy ngơ ngẩn, cảnh tượng trước mắt quá quen thuộc, nhưng chính vì quá
quen thuộc, cậu ngược lại không thể tin được vào mắt mình, vội vàng dụi
dụi mắt; sau khi chắc chắn không phải là hoa mắt, Tô Duy nhảy dựng lên,
hai tay giơ cao, múa may trong không trung.

"Ta đã trở về! Ta đã trở về! Oa ha ha, ta đã trở lại rồi!"

"Tô Duy, cậu không sao chứ?"

Niềm hưng phấn bị một giọng nói lạnh lùng cắt ngang, Tô Duy theo giọng
nói quay lại, thấy Thẩm Ngọc Thư đang đứng đằng sau mình, bên cạnh là
Kim Lang và Trường Sinh, sóc con Củ Lạc ngồi xổm trên đầu Trường Sinh,
tò mò nhìn đông nhìn tây.

Tô Duy xông lên bổ nhào trên người Thẩm Ngọc Thư, ôm lấy hắn vừa nhảy
vừa kêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.