ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 400

tôi đã dùng đủ mọi cách để tìm, nhưng cũng không tìm được. Chúng tôi đều
nghĩ là các cụ đời trước đã lầm, không ngờ thực sự có người này."

Thẩm Ngạo nhìn Thẩm Ngọc Thư, lẩm bẩm. Rất hiển nhiên, so với đám Tô
Duy, hắn càng không thể tin nổi sự thật trước mắt.

Tô Duy càng nghe càng hồ đồ.

Từ di huấn của tổ tiên, có thể thấy rằng thời đại đó có người biết đến Thẩm
Ngọc Thư, hơn nữa còn biết hắn sẽ tới tương lai, nên mới dặn con cháu đời
sau tìm kiếm.

Nói cách khác vận mệnh của Thẩm Ngọc Thư cũng không được viết lại, nếu
không sẽ không có sự tồn tại của anh em Thẩm Ngạo, càng đừng nói đến
chuyện tìm kiếm. Bởi vậy cũng có thể chứng minh Thẩm Ngạo và Thẩm
Ngọc Thư không có quan hệ với nhau, nếu không hắn đã sớm biến mất vào
thời khắc Thẩm Ngọc Thư xuất hiện ở thời đại này, nhưng nếu thế, Thẩm
Ngạo là con của ai?

Tô Duy không nghĩ ra, theo bản năng nhìn xung quanh, cảnh vật xung quanh
dường như rất quen thuộc, nhưng dường như cũng rất xa lạ. Cậu không biết
lựa chọn của mình ở Định Đông Lăng có sai hay không, cũng không biết có
phải sửa lại hay không? Hiện giờ cậu chỉ cảm thấy mờ mịt.

Túi áo bỗng nhiên nằng nặng, Tô Duy định thần lại, đưa tay vào túi mò
mẫm, bên trong có một đồ vật, cậu móc ra, không khỏi ngây người.

Chiếc đồng hồ quả quýt vốn được ném cho Đoan Mộc Hành giờ đây đang ở
trong tay cậu, nắp đồng hồ ánh lên ánh vàng, những viên trân châu được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.