ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 399

Thẩm Ngọc Thư trả lời câu hỏi của Thẩm Ngạo rất nghiêm túc.

"Dì út tôi là Tạ Văn Phương, chồng dì là Lạc Chính, bọn họ có một đứa con
trai, là em họ của tôi, tên Lạc Tiêu Dao."

"Còn ai nữa?"

"Còn nữa? Không, đã hết rồi, tôi chỉ có ba người thân là họ thôi."

"Còn có một người tên Đoan Mộc Hành, anh không biết sao?"

Những lời này vừa ra khỏi miệng Thẩm Ngạo, không chỉ Tô Duy và Thẩm
Ngọc Thư, đến Trường Sinh và Kim Lang cũng ngẩn người ra, Trường Sinh
kinh ngạc hỏi: "Sao anh lại biết Đoan Mộc ca ca?"

"Đoan Mộc ca ca?" Thẩm Ngạo tỏ vẻ không hiểu.

Thẩm Ngọc Thư gật đầu nói: "Tôi quen Đoan Mộc Hành, tôi và A Hành lớn
lên với nhau từ nhỏ, không tính là người thân, nhưng có thể nói là tri kỷ."

Thẩm Ngạo nhìn Thẩm Ngọc Thư rất lâu, cuối cùng buông súng xuống.

Tô Duy càng nghe càng hồ đồ, hỏi: "Chuyện này rốt cuộc là thế nào?"

"Đừng hỏi tôi, tôi cũng không biết. Tôi chỉ biết là cha tôi nói với tôi rằng,
gia đình tôi có một lời di huấn của tổ tiên, chính là phải tìm được người tên
là Thẩm Ngọc Thư, đưa cho anh ta một vật. Mấy năm gần đây anh em chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.