ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 397

"Nghĩ chuyện gì?"

Trường Sinh nhún nhún vai, tỏ vẻ mình cũng không biết.

Cũng may, Tô Duy cuối cùng cũng ngừng phản ứng trúng tà, ngẩng đầu, sải
bước đi đến trước mặt Thẩm Ngọc Thư, nhìn hắn, lớn tiếng nói: "Thẩm
Ngọc Thư cậu yên tâm, vụ rắc rối này là do tôi gây nên, trách nhiệm tôi
chịu, tôi nhất định sẽ tìm cách để tất cả trở về với quỹ đạo vốn có của nó.
Đúng vậy, nhất định sẽ có cách, Thẩm Ngọc Thư cậu hãy tin tôi, tôi sẽ tìm
lại chiếc đồng hồ kia trong khoảng thời gian ngắn nhất, không tiếc bất cứ giá
nào, tuyệt đối không để cậu phải đoạn tử tuyệt tôn!"

Thẩm Ngọc Thư cả khuôn mặt tối sầm, Tô Duy lầm bầm lầu bầu nửa ngày,
hóa ra là suy nghĩ về vấn đề không bình thường này.

Hắn bình tĩnh hỏi: "Tôi đã làm chuyện thương thiên hại lý gì mà bị cậu
nguyền rủa như vậy?"

"Không phải, tôi đang nói sự thật."

"Sự thật chính là cậu nên đi gặp bác sĩ."

Thẩm Ngạo nhìn về phía Thẩm Ngọc Thư.

Đột nhiên, Thẩm Ngạo có chút thiện cảm đối với người đàn ông mặt lạnh
này, bởi vì anh ta đã nói ra điều hắn vẫn luôn muốn nói.

Đợi đã...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.