ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 396

viết lại kia có lẽ sẽ quay về quỹ đạo cũ của nó. Nếu cậu có thể trả về nhờ
chiếc đồng hồ quả quýt, vậy thì Thẩm Ngọc Thư cũng có thể dùng cách đó
để trở về!

Nhưng mà một cộng sự ăn ý như vậy, cậu không muốn đưa trở về đâu, bọn
họ hình như còn hứa với nhau cả đời sẽ cùng hợp tác mở văn phòng thám tử
cơ mà.

Có điều làm người không thể quá ích kỷ, cũng chính vì là cộng sự, cậu càng
không thể vì mong muốn của bản thân mà khiến đối phương đoạn tử tuyệt
tôn...

Tô Duy day day hai tay lên trán, một mình ở đó phiền não nửa ngày mới nhớ
ra một chuyện rất quan trọng.

Đợi đã... Đồng hồ quả quýt... Đồng hồ quả quýt hình như lúc trở về cậu đã
ném cho Đoan Mộc Hành, cậu còn ở đây phiền não cái quỷ gì chứ? Không
có đồng hồ quả quýt làm trung gian, ý tưởng gì cũng chỉ là nói suông!

Nghĩ đến đây, Tô Duy chỉ thấy trước mắt tối sầm, phát hiện bản thân đã làm
một chuyện ngu xuẩn nhất trên đời.

Những người khác nhìn Tô Duy ở đó một mình lẩm bẩm, cũng chả hiểu cậu
bị làm sao, Kim Lang nói: "Cậu ta hình như bị trúng tà à?"

Trường Sinh đưa ngón tay lên môi.

"Suỵt, Tô chan đang suy nghĩ đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.