ĐỊNH ĐÔNG LĂNG - Trang 398

Nhìn chăm chú vào Thẩm Ngọc Thư, khuôn mặt vừa mới hòa hoãn của
Thẩm Ngạo lại cứng đờ, hắn hiểu ra tại sao mình lại cảm thấy người đàn ông
này quen mặt, không chỉ bởi hai người bọn họ giống nhau, mà còn vì ...

Hắn hỏi: "Anh tên Thẩm Ngọc Thư?"

Tô Duy ngăn Thẩm Ngọc Thư trả lời, nói với Thẩm Ngạo: "Chúng tôi tình
cờ gặp nhau, cậu ta không phải người trong nghề, những tội tôi đã từng
phạm trước kia không có liên quan một chút nào tới cậu ta hết."

Thẩm Ngạo coi như không nghe thấy gì, đánh giá Thẩm Ngọc Thư, đột
nhiên hỏi: "Tên tự của anh có phải là Vạn Năng không?"

Tô Duy ngẩn ra, Thẩm Ngọc Thư cũng rất đỗi kinh ngạc, hỏi: "Sao cậu biết
được tên tự của tôi?"

"Anh có người thân nào không?"

"Cha mẹ tôi mất sớm, tôi được dì út và chồng dì nuôi lớn, họ chính là người
thân của tôi."

"Tên của họ là gì?"

"Ê ê ê, đây là chuyện gì thế? Không phải cậu quen cậu ta đấy chứ?"

Tô Duy mới vừa hỏi xong đã muốn tát mình một cái, cậu xuyên không nên
đầu óc choáng váng hết rồi, Thẩm Ngạo là chắt của Thẩm Ngọc Thư, sao có
thể quen cậu ta được?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.