ĐỈNH GIÓ HÚ - Trang 300

Hạ giận dữ la lên:
“Có xéo đi ngay không! Để tôi yên!”
“Không, tôi không đi đâu hết... Tôi không biết làm cách nào để bắt anh nói
chuyện với tôi, còn anh, anh cố chấp không chịu hiểu. Khi tôi bảo anh là đồ
ngu, tôi thực tình không có ý gì... Tôi không có ý khinh rẻ anh đâu. Thôi,
đừng làm mặt dửng dưng với tôi nữa. Hạ... anh là anh họ tôi, anh phải nhìn
nhận tôi là em họ anh."
“Tôi chả dính dáng gì với cô với tính kiêu ngạo và những trò trêu trọc chết
tiệt của cô! Tôi chết xuống địa ngục còn hơn là phải làm lành với cô. Thôi,
bây giờ cô tránh ra chỗ khác cho tôi nhờ!”
Liên cau mặt, cắn môi rút lui ra ngồi bên cửa sổ. Nàng khẽ hát một điệu hát
kỳ quặc để cố nén khỏi bật khóc.
Tôi xen vào, nói:
“Cậu Hạ, cậu nên làm lành với cô em họ cậu đi. Cô ấy đã biết hối lỗi rồi
đấy! Như vậy sẽ rất tốt cho cậu. Có cô ấy làm bạn, cậu sẽ trở thành một con
người khác."
Anh chàng kêu lên:
“Làm bạn? Khi cô ấy đã khinh tôi, bảo tôi không đáng xách dép cho cô ấy?
Không! Không bao giờ! Có cho tôi làm vua tôi cũng chả cầu cạnh cô ấy để
rồi lại bị khinh miệt nữa."
Không còn giấu cơn xúc động của mình, Liên vừa mếu máo khóc vừa nói:
“Không phải tôi khinh anh. Chính anh khinh tôi thì có. Anh ghét tôi giống
như ông Hy ghét tôi, ghét hơn là đằng khác!”
Hạ cãi:
“Đừng nói điêu! Tôi ghét cô mà sao lại bênh vực cô cả trăm lần khiến ông
Hy phải nổi giận? Ấy vậy mà cô còn chế giễu phỉ báng tôi... Cô cứ tiếp tục
làm tình làm tội tôi đi. Tôi đi khỏi đây và sẽ nói là cô làm rầy tôi để tôi phải
đi ra khỏi nhà bếp."
Liên lau nước mắt đáp:
“Thực tình tôi đâu có biết là anh đứng về phe tôi. Với lại hồi ấy tôi khổ sở
quá nên hằn học với hết thẩy mọi người. Bây giờ thì tôi cám ơn anh và chỉ
biết xin anh tha lỗi, chứ tôi còn biết làm gì hơn nữa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.