ĐỊNH MỆNH - Trang 106

- Cậu khoan đi đâu cả. Tôi cho cậu ba ngày để suy nghĩ. Cậu còn thì

giờ mà. Việc gì mà phải đi gấp. Tội nghiệp con Nga, đêm qua nó khóc suốt
đêm, chỉ vì cậu chê nó. Nó tủi thân và phiền trách tôi sao làm cho nó yêu
thương cậu.

Anh nói:

- Bà đã không cho tôi giúp việc cho bà nữa thì tôi đi chớ ở đây làm

gì... Tôi đã nói cho cô Nga hiểu rồi...

Nhưng bà Khải cứ giữ anh ở lại và tối hôm ấy bà nhờ anh đi chuyến

hàng chót, bà nói:

- Mấy lâu nay người ta chỉ biết có cháu là người đem hàng, nếu nay

cháu không đem, người khác đem người ta nghi ngờ và không nhận hàng
giao trả lại thì phiền phức lắm đấy, thôi cháu đi giúp tôi một chuyến nữa đi.
Tôi cho cháu một số tiền lớn để làm vốn.

Anh không nhận lời và nói:

- Không thể được. Bà đã cho tôi nghỉ...

Nga đứng gần đó thấy vậy liền nói:

- Mấy lâu nay cha mẹ em đâu có đối xử cái gì không phải với anh?

Làm ơn cho an thì có, sao anh lại nỡ từ chối cái chuyến hàng cuối cùng hả
anh Tấn. Thì anh cứ đi một lần nầy nữa thôi.

Nhưng anh thấy Mỹ nháy mắt ra dấu bảo anh hãy từ chối. Vả lại linh

tính cũng báo cho anh biết nếu anh đi chuyến hàng ấy thì chắc chắn sẽ bị
bắt... Anh nhất định từ chối. Sau này khi bà Khải và Nga đi vắng, Mỹ nói
cho anh biết bà Khải muốn mượn tay bọn buôn lậu để trị anh. Nghĩa là bà
Khải sẽ đưa hàng xấu và tụi nhận hàng sẽ đổ tội cho anh trao hàng để trừng
trị theo luật giang hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.