ĐỊNH MỆNH - Trang 149

- Hai hôm nay anh muốn ngộp thở … Anh vui mừng lắm, anh đã có

một đứa cháu trai.

So với sự vui mừng của Sơn thì sự vui mừng của Tấn gấp năm gấp

mười, điều này khiến cho Ngọc thấy rõ Tấn đã yêu Thúy tới bực nào. Vì
vậy khi Tấn chạy về nhà lấy vài thứ cần dùng cho Thúy, Ngọc nói:

- Thấy anh Tấn hớn hở vui mừng tôi không khỏi cảm động và mừng

cho Thúy. Lúc nảy anh ấy xin phép cô đỡ được nhìn mặt đứa bé, anh không
khỏi ngạc nhiên bảo là thằng bé trông giống anh.

Thúy mĩm cười nói:

- Giống anh Tấn, làm gì có chuyện mầu nhiệm như vậy.

Ngọc nói:

- Anh ấy nói như vậy càng hay, có sao đâu. May quá nếu Thúy không

gặp anh Tấn, mà sanh để cái kiểu này thí Thúy khổ biết mấy.

Suốt thời gian Thúy nằm ở bệnh viện, một ngày hai lần. Tấn vào thăm

Thúy, mang thức ăn, thuốc men, y như một người chồng chăm sóc cho vợ.
Tấn còn cho Dì Bảy bếp vào ở với Thúy săn sóc cho Thúy từ li từ tí. Lần
nào Tấn cũng đến nhìn đứa bé. Một hôm Tấn hỏi Thúy:

- Em định đặt tên gì cho cháu bé.

Thúy nói:

- Em chưa nghĩ anh ạ.

- Chưa nghĩ … Vậy thì em có cho phép anh chọn cho cháu một cái tên

được không?

Thúy chớp mắt và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.