ĐỊNH MỆNH - Trang 166

điều gì cho Sơn phải phiền lòng hay tủi thân không?

Thúy nói:

- Anh là người tốt, hiếm có trên cỏi đời nầy, chúng em là người mang

ơn của anh đâu dám phiền trách anh. Huống chi chưa chắc anh ruột hay
người thân thích đã lo cho Sơn như anh lo thì làm gì có việc tủi thân.
Nhưng tánh Sơn thích tự lập, và nó cũng quen vất vả từ thuở bé. Ngay như
em được sống rảnh rang thế nay, em thấy áy náy làm sao ấy.

- Em nói cái gì lạ vậy. Anh đi làm ngoài đời thì em ở gia đình lo cho

anh lo cho con, thế nào là rồi rảnh? Em tưởng em đi làm mỗi tháng mười
nghìn là nhiều lắm hay sao? Em đừng nghĩ lẩn thẩn mà anh buồn.

Khi Sơn đi rồi, Thúy cảm thấy thương nhớ Sơn vô hạn, hai chị em

quen sống bên nhau từ khi bà Phan mất, vì vậy xa Sơn, Thúy sao khỏi
buồn... Tấn hiểu biết điều nầy nên hay đưa Thúy đi xem hát hay dạo phố để
Thúy đỡ nhớ thương Sơn...

Một hôm Hữu đưa Tuyết đến thăm Thúy và bé Lộc để hỏi tin tức của

Sơn, Hữu nói:

- Lâu quá không nhận được thư của anh Sơn. Em cũng sắp đi Pháp rồi.

Vì vậy em đến xin địa chỉ của anh Sơn để khi qua bên Pháp, em sẽ viết thư
cho anh Sơn.

---&---

Hôm Sơn đi Tuyết có tặng cho Sơn một cặp bút máy có khắc tên Sơn

và Tuyết. Sơn nhận cái hộp ấy mà không mở ra, đến khi Tuyết về rồi, Sơn
lấy ra xem, thấy cặp viết khắc tên mình và Tuyết thì cau mày nói:

- Tình tứ chưa! Đây là lời ước hẹn hay lối ràng buộc khéo léo. Nhưng

người ta đã cho thì mình cứ nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.