ĐỊNH MỆNH - Trang 218

Thúy nói xong bỏ đi vào phòng và đóng cửa lại.Tấn đã đi tìm Ngọc

nhưng thay vì đưa Ngọc về nhà, Tấn chỉ nói chuyện với Ngọc thật lâu rồi ra
về.

Thúy còn ở trong phòng Tấn gõ cửa nói:

- Em Thúy, ra đây để anh xin lỗi.

Thúy cũng ăn năn về chuyện cải vã, nên mở cửa đi ra ngoài mà nói:

- Anh không có lỗi gì hết. Lỗi tại em.

Tấn choàng tay qua vai Thúy, ra ngồi ngoài phòng khách và nói:

- Anh đã gặp chị Ngọc, chị ấy cũng đã nói như em, chị ấy có bảo rằng

khuyên em nên nói thật cho anh biết.Thôi anh đã hiểu rồi, em đừng buồn
nữa. Theo ý chị Ngọc dù chúng ta có gặp lại cái lão Châm thì cũng không
sao? Em cứ bảo bé Lộc là con của anh, chị Ngọc có thề chị ấy không hề nói
gì với ông Châm cả.

Thúy buồn bã nói:

- Em đã hiểu lầm anh không còn yêu thương em nữa, vì vậy em tự

thấy nên rút lui trả lại tự do cho anh nếu anh có gặp được người nào khác
xứng đáng với anh hơn. Em không dám phiền trách gì anh hết. Mấy năm
nay anh đã cho em những ngày hoàn toàn hạnh phúc ồi. Đời em như vậy là
ngoài sức tưởng tượng rồi, huống chi nhờ anh mà Sơn học được như vậy.
Cái ơn của anh suốt đời em, em cũng không thể nào quên được bé Lộc sống
trong tình thương của anh, nó có cha.

Tấn nói:

- Em nói cái gì lạ vậy?

- Nếu quẻ bài kia đúng thì chúng ta phải xa nhau...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.