ĐỊNH MỆNH - Trang 223

- Chớ cháu lớn thế kia, cô không già sao được? Cháu về thăm anh cả,

chị cả hả?

- Về thăm tất cả bà con ạ.

Người ta bu lại rất đông quanh Tấn. Cô Năm nhìn vào trong xe:

- Vợ cháu đấy phải không?

- Dạ phải!

Rồi Tấn gọi:

- Thúy, em xuống đây chào cô Năm và bà con đi em.

Thúy ẵm bé Lộc ra chào cô Năm và mọi người. Cô Năm nói:

- Các ông bà, cô bác quên thằng Tấn con anh Ba của tôi sao? Lúc anh

tôi chết nó mới tám chín tuổi gì đó, anh chị cả tôi đem về nuôi được mấy
năm rồi nó bỏ đi Sài Gòn tìm chú Tư của nó…

Cô Năm kể dài dòng, nhiều người mới nhớ ra, những người già cả kêu

lên:

- Tấn, mày bây giờ sang trọng vậy sao Tấn? Ai dám nhìn mày trong

bộ quần áo sang trọng và chiếc xe hơi kia…

Rồi người ta bao quanh Thúy, nhìn Thúy với đôi mắt tò mò và thèm

thuồng vì nàng ăn mặc sang quá, chiếc áo dài gấm màu vàng chanh, chuỗi
ngọc trai với mái tóc uốn thật đẹp, thật gọn.

Nhưng cô Năm không để người ta có thì giờ hỏi han gì thêm nữa:

- Thôi hãy về thăm hai bác của cháu đi. Còn một khúc đường nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.