ĐỊNH MỆNH - Trang 292

Thúy vội vã đi lên lầu để mặc Tấn ngồi trầm ngâm bên tách nước trà

nóng mà Thúy vừa đem đến theo lời yêu cầu của chàng.

Khi Thúy đi rồi. Tấn nằm trên chiếc ghế dài, hai chân để trên thành

ghế ngáp mấy cái, hai mắt lim dim rồi chàng ngủ đi lúc nào không hay.

Một giờ sau, Thúy không thấy Tấn lên liền nhè nhẹ đi xuống phòng

khách. Thúy vô cùng buồn bả khi thấy Tấn nằm ngủ để y cả giày và cả
quần áo. Đèn ở phòng khách sáng choang, ly trà vẫn còn đầy, chứng tỏ Tấn
rất mệt mỏi.

Thúy đi lại cởi giày cho Tấn và tắt đèn chỉ để ngọn đèn nhỏ ở trên cái

mom mốt. Thúy muốn đánh thức Tấn dậy nhưng rồi ngần ngại không làm.

Nhưng cũng vừa lúc ấy Tấn cựa mình, chiếc ghế quá chật. Tấn không

thể trở mình nên Tấn ngồi ngay dậy. Tấn nhìn ngơ ngác khắp phòng.

- Lạ thật, ta ngủ ở đây tự bao giờ...

Lúc này, Tấn đã nhận ra Thúy đứng gần đó liền hỏi:

- Em chưa đi ngủ sao?

- Thấy anh nằm ngủ ở đây, em xuống cởi giày cho anh.

- Thật anh làm phiền em quá. Em đi ngủ đi.

- Tại sao anh không lên lầu ngủ?

- Anh nằm suy nghĩ và ngủ quên.

- Ly trà vẫn còn đầy...

- Em pha trà cho anh rồi à?

Tấn bưng trà uống cạn ly. Lúc ấy Thúy chán chường nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.