ĐỊNH MỆNH - Trang 290

Thúy chậm rãi nói:

- Em vừa nhận được thư của Sơn.

- Chuyện ấy là bình thường.

- Nhưng lần này có điều mới. Em Sơn cho biết nghỉ hè năm nay em sẽ

về nước chơi vài tuần.

- Như vậy thì cũng vui. Còn chuyện gì nữa?

- Chị Ngọc đến thăm em và ở lại dùng cơm với em.

Tấn nhún vai:

- Chị Ngọc cũng thường đến đây lắm. Đâu có gì lạ.

- Nhưng lần này chị Ngọc đã giúp em thoát khỏi một tai nạn lớn.

- Tai nạn gì vậy?

- Ông Châm đến đây và đòi bắt bé Lộc, cũng may lúc ấy có chị Ngọc

ở đây.

Tấn ngồi thẳng người lên:

- Sự việc xảy ra như thế nào, kết thúc ra sao?

Thúy liền kể hết cho Tấn nghe. Tấn ngồi cúi đầu nghe không ngắt lời

của Thúy, nhưng Thúy kể xong, Tấn cười lạt và nói:

- Thì ra chị Ngọc đã đánh trúng tâm lý những ông sợ vợ. Dù nó có yêu

thương bé Lộc đến đâu, dù biết chắc bé Lộc là con của nó, nhưng nếu vợ nó
hay biết thì nó cũng không có đủ can đảm chống lại vợ nó, nó cũng không
đủ nghị lực để làm lại tất cả. Chị Ngọc giỏi đấy. Như vậy chú Tư không
còn dám đến đây nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.