ĐỊNH MỆNH - Trang 312

Trong khi ấy, Tấn như điên như dại, ngày nào cũng đến nhà Ngọc hỏi

thăm tin tức của Thúy.

Lần nào Ngọc cũng nói:

- Tôi không thấy Thúy đến đây.

Hai tuần như vậy, một hôm Tấn bực tức gây với Ngọc:

- Tôi biết chị không chịu nói thật cho tôi tìm ra chỗ ở của Thúy, chị

muốn làm khổ tôi. Chị biết chỗ ở của Thúy mà.

Ngọc cãi lại:

- Tôi không biết chỗ ở của Thúy. Mà dù có biết tôi cũng không chỉ cho

anh đâu. Thúy không muốn anh tìm ra chỗ ở của Thúy.

Tấn ứa nước mắt:

- Chị không thấy tôi khổ sở như thế này sao? Chị bảo chị là bạn thân

của Thúy, bạn thân cái kiểu gì lạ vậy?

- Chớ tôi biết làm sao? Cũng tại anh tất cả. Anh không thương bé Lộc,

anh xem nó là cái gai trước mắt, anh muốn đuổi nó đi.

- Mấy hôm nay tôi nhớ thằng bé quá, tôi không làm ăn gì được chắc

tôi điên mất chị ạ!

Ngọc cười và nói:

- Thì anh cưới vợ khác đi. Việc gì phải khổ.

Mỗi lần đến tìm Ngọc để than thở thì Ngọc lại nói cay nói chua như

vậy, còn về đến nhà thì Tấn lại bị chị bếp phiền trách đủ điều về chuyện
Thúy ra đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.