ĐỊNH MỆNH - Trang 343

Phương nhìn bà Hà với đôi mắt giận dữ vì bà vừa mời Phương ở lại,

giờ lại đuổi Phương về vì thấy Sơn đã về.

Thúy nói:

- Dì cho phép em Phương ở lại dùng cơm cho vui.

Nhưng bà Hà nhất định nói:

- Mỗi lần Phương ở bên này dùng cơm thì mẹ nó không bằng lòng.

Cháu cũng thấy chớ, từ ngày cháu về đây, Phương có bao giờ ở lại đây
dùng cơm với dì đâu.

Phương giận bỏ ra về, Thúy nhìn theo không khỏi ái ngại.

Khi ngồi vào bàn, bà Hà nói:

- Phải để nó về nhà vì mẹ nó khó tính lắm. Gần đây có một công chức

xin cưới nó, kể ra cái đám này so với nó cũng được lắm, nhưng nó lại
không bằng lòng. Nó nuôi cao vọng có chồng giàu sang, địa vị, trong khi
mẹ nó mang ơn người này nhiều lắm. Vì vậy mẹ nó sợ nó ở đây tôi xúi biểu
hoặc nó thấy nếp sống của tôi mà nhiễm rồi quên cái cảnh ngộ của nó. Gần
đây thấy cháu Sơn về thăm nhà, tôi không hiểu nó nghĩ gì mà cứ lân la qua
đây, giành làm bếp, dọn dẹp. Tôi hiểu nó lắm, tôi không muốn nó nuôi ảo
vọng. Vì tôi biết cháu Sơn đã có ý trung nhân rồi, mà dù chưa có nữa thì ý
trung nhân đi nửa thì ý trung nhân của cậu Sơn cũng khó có thể là Phương
được. Không nên để nó hy vọng hão huyền, phải dập tắt ngay từ đầu.

Sơn đưa mắt nhìn chị. Thúy nói:

- Cháu không thấy Phương có ý gì...

- Cháu không muốn thấy đó thôi. Vả lại hôm nay dì muốn nói riêng

với hai cháu một chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.