ĐỊNH MỆNH - Trang 56

Thúy thở dài:

- Nếu còn chồng em thì đâu đến nỗi như thế này!

Tấn chuyện trò với Thúy một lát rồi ra về.

Ngày hôm sau, Thúy vào thăm Sơn và hỏi em:

- Em bị bệnh cần trái cây, thức ăn bổ dưỡng thì để lại đây mà ăn, sao

lại gởi anh Tấn mang về cho chị chi vậy?

Sơn ngơ ngác:

- Em gởi về hồi nào?

- Thì chiều hôm qua chớ hồi nào? Mà em có gởi không?

Sơn như hiểu ra:

- Anh Tấn mang vào mỗi ngày, nào trái cây nào bánh, rồi chị Ngọc

cho thêm nữa. Chị xanh và gầy yếu như vậy, cũng cần bồi dưỡng chứ!

- Dạo này chị ăn uống nhiều rồi, thấy khỏe hơn trước. Nếu không có

anh Tấn, em gặp tai nạn thế này, chị lo chắc chết được.

Thúy ngồi xuống bên em:

- Trưa nay có gì ăn không?

- Thằng Bảy trước khi về đã mua bánh mì thịt cho em. Chị ăn với em

đi. Đến hai ổ lận, anh Tấn dặn mua để chị vào ăn với em cho vui.

- Sao anh Tấn chu đáo quá em nhỉ? Thật là người tốt. Hôm qua anh ấy

có xin phép để xem chị và em như hai đứa em của anh.

- Và chị trả lời thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.