ĐỊNH MỆNH - Trang 9

- Thì mình nhờ bác Năm gái, chớ biết sao?

- Nhưng có mẹ vẫn hơn.

Thúy ứa nước mắt và nghĩ:

- Nếu mẹ ta còn sống thì ta làm gì lâm phải cảnh này. Thật là đau khổ.

Thấy chị buồn, Sơn vội vàng nói sang chuyện khác:

- Chị đã may sắm gì cho cháu bé chưa? Em van vái sao chị sanh con

trai... Em thích có một cháu trai lắm. Còn chị?

- Chị chắc sanh một lần này là thôi, vì vậy chị cũng muốn có một đứa

con trai, mặc dù chuyện thai nghén này là chuyện bất đắc dĩ, giọt máu này
là của kẻ đã gây đau khổ cho đời chị...

- Chị không nên nghĩ vậy. Hãy gạt bỏ tất cả chuyện bực mình, chỉ nên

nghĩ nó là con của chị, từ làn da, sớ thịt, cho đến sợi tóc, cái móng tay cũng
là của chị. Chị tạo hình hài đứa bé, nó lớn lên nhờ máu huyết của chị... Chị
đừng thèm nghĩ gì nữa cả.

- Chị cũng nghĩ như em. Chị sẽ yêu thương nó, nuôi dạy nó... Và chắc

chị không dám nghĩ đến tương lai.

- Chúng ta đang ở hiện tại, làm sao dám nói đến chuyện tương lai...

Chị có quyền yêu thương và xây dựng lại khi nào chị gặp được người tử tế,
biết kính mến chị.

- Cuộc đời của chị như thế này, ai kính mến chị được chứ? Chị sẽ sống

để nuôi con và sống với em. Khi nào em lấy vợ, có con, chị nuôi con cho
các em.

Sơn cảm động:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.