ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 1710

Lúc Đàm Dịch Khiêm nghe thấy tiếng động từ cửa phòng tắm, ánh

mắt cũng đã nhìn tới Hạ Tử Du đang đi ra khỏi phòng tắm. Cô mặc áo ngủ
rất kín đáo, cả người khoan khoái nhẹ nhàng, sau khi tắm xong dường như
còn tỏa ra mùi hương của chanh thảo rất dễ chịu.

Hạ Tử Du giật mình đứng im tại chỗ, trong lòng không hiểu sao cảm

thấy nao nao.

Đi chỉ mới một tuần lễ, lại giống như đã bỏ đi rất lâu rất lâu rồi vậy,

bởi vì sự nhớ nhung luôn làm tổn thương con người.

Mấy ngày nay anh có không liên lạc với cô, mặc dù lúc ở thành phố Y

cô không có sử dụng điện thoại, nhưng nếu anh muốn liên lạc với người
nào đó, anh nhất định sẽ có cách của mình, trừ khi anh không muốn mà
thôi.

Im lặng được một lúc, cô chậm rãi đi về phía anh, mở miệng lên tiếng

trước, "Dịch Khiêm...."

Ánh mắt Đàm Dịch Khiêm đã không còn nhìn Hạ Tử Du nữa, anh chỉ

tự cởi ra hai nút thắt áo sơ mi, trả lời cô nhưng giọng anh nhẹ đến nỗi như
không hề lên tiếng, “Ừ.”

Khoảng cách cả hai không xa, Hạ Tử Du có thể ngửi thấy được trên

người Đàm Dịch Khiêm có mùi rượu vang nhẹ...

Lúc Đàm Dịch Khiêm ra ngoài xã giao đa số là không có uống quá

nhiều rượu, dù là ra ngoài đi xã giao, nhưng trên người anh chưa bao giờ
nghe thấy mùi khó chịu.

Anh không hỏi gì cô, còn cô vì muốn phá vỡ bầu không khí ngột ngạt

này nên nói tiếp, “Em về lúc chiều... Có nghe người giúp việc nói lại là anh
đi xã giao, em còn tưởng phải trễ chút nữa anh mới về.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.