ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 233

Anh kiềm chế ham muốn của mình, nhíu mày, "Làm sao vậy?" Không

thể phủ nhận, đối với anh thân thể cô luôn có sức hấp dẫn khó hiểu.... .

Cô nhìn anh đầy vẻ mong đợi, "Sau khi kết hôn chúng ta sẽ không

tránh thai nữa, chúng ta sẽ có con, anh nói có được không?"

Anh khẽ cười, "Được."

"Cám ơn...." Cô không còn kháng cự anh nữa, mà chủ động ngước

môi mình lên.

....

Hai năm sau Hạ Tử Du mới biết được đêm nay cô đã tự đưa mình vào

đường cùng. Mỗi một giây rong ruổi trong cơ thể cô anh đều căm ghét và
thù hận, mà cô hoàn toàn không hay biết.

----

Bốn giờ sáng.

Đàm Dịch Khiêm khoác áo ngủ ngồi trước cửa sổ khách sạn.

Cả thành phố Y chỉ còn lại vài điểm ánh sáng nhỏ nhoi, màn đêm yên

tĩnh đến mức khiến người ta khiếp sợ.

Đàm Dịch Khiêm lấy một điếu thuốc ra, cầm bật lửa trong tay, cúi đầu

‘tạch’ một tiếng thắp sáng ngọn lửa màu xanh da trời. Ánh lửa chiếu rõ ngũ
quan như điêu như khắc của anh, đốm lửa đỏ lấp ló bên khóe môi mỏng,
anh từ từ nhả luồng khói mờ trong suốt, sao đó liếc mắt nhìn khuôn mặt
mệt mỏi xinh đẹp đang ngủ say trên giường lớn.

Nếu như không có mưu cao kế sâu và đối xử với kẻ khác không từ thủ

đoạn, anh sẽ không có tập đoàn Đàm thị ngày hôm nay....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.