ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 281

Anh thật sự không còn quan tâm đến cô nữa sao?

Không…

Cô không tin được.

Anh ấy chỉ nhất thời không chấp nhận được cô của hiện tại, vả lại

Đường Hân thật sự lại xuất hiện trước mặt anh vào lúc này, anh cần có thời
gian lựa chọn… Nhưng cô tin, anh cuối cùng sẽ đến gặp cô, bất luận anh đã
từng xem cô là “Hạ Tử Du” hay là “Đường Hân”, cô cũng có vị trí trong
lòng anh, nếu anh bỏ mặc cô, thì sẽ không dễ nổi giận với cô như vậy…”

Cô biết có lẽ đây chỉ là tự an ủi mình, nhưng cô phải ôm hi vọng như

vậy, nếu không, cô sợ không còn sức chống đỡ với nơi này nữa…

Nghĩ đến đây, cô chầm chậm nằm xuống, mở to đôi mắt nhìn trần nhà,

trong đầu vẫn hồi tưởng lại những điều cô trải qua những năm vừa rồi.

Không ai biết, năm bảy tuổi cô bị mẹ ruột vứt bỏ ở cửa trại trẻ mồ

côi…

Khi đó trí nhớ mơ hồ, cô chỉ biết mẹ mình không thương mình, lúc

không vui sẽ lấy cô ra để xả giận, màn đêm vừa buông xuống liền ném cô
vào một căn phòng tối…

Cũng nhiều năm sau cô mới biết, thì ra mẹ cô là một kỹ nữ ở quán bar,

mỗi đêm cô bị mẹ nhốt trong phòng tối là vì bà đang tiếp khách.

Năm đó sinh cô ra, mục đích của bà là muốn vào nhà giàu có, nhưng,

cuối cùng bà lại bị người đó vứt bỏ, cho nên mọi thù hận của bà đều đổ lên
đầu cô, cho nên đến bảy tuổi mới vứt bỏ cô như thế.

Cô gầy tong teo vì thiếu dinh dưỡng. Sau khi vào trại trẻ mồ côi,

không có đứa trẻ nào muốn chơi với cô, cho đến khi cô gặp Đường Hân…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.