ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 2965

Quý Kình Phàm như một con báo lười biếng bước xuống giường,

đứng nhìn Đàm Tâm từ trên cao xuống, "Vậy em thấy thế nào?"

Đàm Tâm lựa lời nghiêm túc nói, "Tôi chẳng quan tâm đến việc anh

như thế nào, nhưng tôi khuyên anh tốt nhất đừng nên thích tôi. . .Thứ nhất,
chúng ta tuyệt đối không hợp, tính tôi tồi tệ thế nào tôi tin là anh biết, trên
đời này không tìm được mấy người có thể dễ nhẫn nại khoan dung được
với tôi đâu. Thứ hai, tình cảm của tôi dành cho Robert thế nào chắc anh
cũng biết, tuy tôi từng nói tôi không còn bất kỳ mơ tưởng nào với Robert
nữa, nhưng như thế cũng không có nghĩa là tôi có thể lần nữa vùi đầu vào
một tình yêu mới."

Quý Kình Phàm cười cười nói, "‘Bà xã’ này, em lo lắng hơi xa rồi."

Thứ nhất, cô nói tính tình của cô tồi tệ, theo ý anh đó cũng chỉ là tình

cách tiểu thư nhà giàu mà thôi, về sau anh có thể từ từ dạy dỗ lại.

Thứ hai, cô nói cô không cách nào bắt đầu một tình yêu mới, anh tin

mình có thể làm cho cô một lòng một dạ yêu anh.

Đàm Tâm vẫn cứ nghĩ rằng Quý Kình Phàm đang giải thích chuyện

anh ta không thích cô, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm lạnh nhạt nói,
"Được rồi, anh không có cái suy nghĩ này thì tốt, đi ngủ đi...."

Quý Kình Phàm đương nhiên không muốn giải thích gì nhiều với Đàm

Tâm, trên mặt anh vẫn nở nụ cười ung dung hờ hững nhìn Đàm Tâm mặc
một bộ quần áo ngủ kín bưng đang trải giường chiếu.

Đàm Tâm vẫn như ngày thường lấy ra hai cái chăn, dĩ nhiên là muốn

mạnh ai người ấy ngủ.

Quý Kình Phàm không nói chuyện nữa, nhưng khi ngửi được mùi

hương nước hoa thoang thoảng bay trong không khí thì môi hoi nhếch lên
mỉm cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.