ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 331

cho con thì bác không thiếu…. Nếu con cảm thấy đau lòng, vậy đợi sau này
kiếm tiền rồi trả lại cho bác.”

Hạ Tử Du hết sức cảm kích viện trưởng Trần, nhưng cũng chỉ biết

dùng hành động để biểu đạt.

Sau khi viện trưởng Trần rời đi, Hạ Tử Du mệt mỏi dựa vào đầu

giường vì thân thể quá suy yếu, mí mắt dần trĩu nặng.

Trong căn phòng tĩnh lặng chợt vang lên “Có phải cô định giấu giếm

chuyện tôi đã có con cả đời không?”

Cô nghe được giọng nói quen thuộc, đột nhiên giật mình mở mắt ra.

Cô còn tưởng rằng mình tỉnh giấc từ cơn ác mộng, mở mắt ra lại thấy

trước mắt chính là người đàn ông mà cô không hề chuẩn bị tinh thần để đối
mặt lần nữa, thân thể rõ ràng bị chấn động.

Anh nhìn cô chăm chú, rõ ràng không phải bằng thái độ hung hăng nạt

nộ, nhưng ngữ điệu lại không thể che giấu khí chất hơn người “Con ở
đâu?”

Anh nhìn từ trên xuống, đôi mắt sáng quắc làm cô cảm thấy như gai

nhọn đâm vào sống lưng, cô biết chỉ cần cô để lộ chút sợ hãi thì anh ta nhất
định sẽ nhìn thấu tâm tư cô.

Vì vậy, cô bình tĩnh hướng mắt nhìn lên “Tôi không hiểu anh nói gì?”

Anh ta thấp giọng nói gần như cảnh cáo “Hạ Tử Du, đừng mong lừa

gạt được tôi.”

Cô biết nói dối anh ta cũng vô dụng, cho nên cô định im lặng không

nói gì thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.