Kim Trạch Húc nghiêng đầu sang một bên suy nghĩ, cuối cùng chỉ có
thể đè nén sự lưu luyến trong lòng, "Mặc dù anh không muốn em rời đi,
nhưng anh chỉ có thể tôn trọng quyết định của em. Anh sẽ cho em đủ thời
gian để em suy nghĩ về tương lai, em nghĩ xong hãy nói cho anh biết. Em
hãy nhớ, cho dù là cả đời, anh cũng sẽ luôn chờ em !!"
"Trạch Húc......"
"Được rồi, em đừng khuyên anh nữa, đây là quyết định của anh!" Anh
biết với tính cách của cô, anh không thể ngăn cản cô thay đổi quyết định.
Việc duy nhất anh có thể làm chính là tiếp tục lặng lẽ bảo vệ cô.
......
Ba ngày sau, Hạ Tử Du mang hành lý bắt taxi đến sân bay.
Cô nói với Kim Trạch Húc tối mai bay, nhưng thực ra lại là tối nay,
bởi vì cô không muốn thấy bạn tốt lộ vẻ buồn phiền khi li biệt.
Ngồi trên taxi,Hạ Tử Du dựa vào thành ghế, trong đầu nhớ lại tất cả
mọi chuyện có thể làm cô vui vẻ......
Cô nhớ tới dáng vẻ cười khanh khách không ngừng khi Liễu Nhiên
vui vẻ, nhớ lại cuộc sống vui vẻ không có âu lo ở nhà họ Hạ, cũng nhớ lại
cô và Đàm Dịch Khiêm......
Trong đầu Hạ Tử Du thoáng qua hình ảnh Đàm Dịch Khiêm liền
ngừng lại, cô lập tức thay đổi suy nghĩ,hướng tầm mắt ra ngoài cửa sổ.
Đèn đỏ, taxi dừng lại.
Cô chỉ tùy ý nhìn ra ngoài cửa sổ, nhưng lại không ngờ lúc này cô lại
gặp anh lần nữa.
Vẫn là chiếc xe riêng khiêm tốn mà đắt tiền, anh mặc bộ vest màu đen.