ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 861

Đã rất lâu, anh không ôm cô chặt như bây giờ...... Mùi thơm cơ thể cô

không hề thay đổi, vẫn là mùi cỏ chanh tỏa ra hương thơm ngọt ngào.

Cô nghẹn ngào khóc thút thít, hai tay đấm đánh vào lưng anh dần dần

chậm lại, kèm theo là tiếng khóc nức nở, "Vì sao anh còn phải tới trêu chọc
tôi? Đàm Dịch Khiêm......" Nói xong lời cuối cùng cũng cô không thể nói
tiếp vì nghẹn ngào.

Anh hôn lên sợi tóc bên cổ cô, trong lòng phiền muộn hận không thể

tự giết chết chính mình.

Ba năm......

Rõ ràng chỉ cần một câu nói của anh là có thể điều tra cặn kẽ cuộc

sống trong ba năm của cô, nhưng anh cố tình không muốn cúi đầu khuất
phục.....

Nếu không phải biết được khi còn bé cô là người cứu giúp anh, khiến

anh phải điều tra cuộc sống của cô chỉ vì muốn sau này có thể trả nợ cho
cô. Anh không thể nào biết được ba năm nay cô quyên hết số tiền trợ cấp
của anh cho đơn vị từ thiện, cũng sẽ không biết được ba năm trước cô đã
sẩy thai sau phiên tòa. Hơn nữa, khi đó cô không thể tới Los Angeles thăm
con là vì cô cũng đang trong tình trạng cận kề cái chết.

Anh rốt cuộc đã biết tại sao cô lại hận anh như vậy......

"Xin lỗi." Anh cúi đầu xuống khẽ chạm lên đôi môi đỏ mọng thấm

đẫm nước mắt của cô, môi mỏng dịu dàng lướt nhẹ qua.

Cô mơ hồ không rõ, ngước đôi mắt đầy nước nhìn khuôn mặt tuấn tú

gần trong gang tấc, cô đưa tay muốn vòng qua ôm lấy anh theo bản năng,
nhưng nhớ lại ba năm trước anh nhẫn tâm tuyệt tình và ba năm nay anh
sống nhàn hạ bên người đẹp, cô gạt bỏ ý định đó, hai tay đẩy mạnh anh ra,
"Tôi không muốn nghe anh nói những điều này...... Không muốn......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.