ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 872

Đứa nhỏ tinh nghịch của cô bây giờ còn nhớ cô không? Lâu lắm rồi

không được nghe thấy đứa nhỏ tinh nghịch gọi cô là "Mẹ"......

Bị anh chạm vào chỗ mềm yếu nhất ở đáy lòng, cô đè nén sự nhớ

thương mãnh liệt, không dám tin hỏi anh, "Anh cho tôi gặp Liễu Nhiên thật
sao?"

"Phải!" Việc này vốn là quyền lợi làm mẹ Liễu Nhiên của cô. Ba năm

nay, cô không biết, thật ra thì anh đã đợi cô chủ động tới thăm con, nhưng
vì...... giữa họ có quá nhiều hiểu lầm, khiến cho đôi bên mất nhau và cũng
mất rất nhiều thời gian.

Qua một lúc lâu, đáy mắt cô long lanh ngấn nước nói, "Được, tôi đi

Los Angeles, nhưng tôi không cần anh dành chức vị trưởng phòng PR cho
tôi...... Tôi sẽ vào làm một nhân viên quan hệ xã hội bình thường ở phòng
PR, tôi chỉ nhận tiền lương tôi nên có được."

Anh nhẹ giọng đáp lại, "Được."

---

Trên máy bay, Hạ Tử Du ngồi ở vị trí cách Đàm Dịch Khiêm rất xa.

Bởi vì nhàm chán, Hạ Tử Du dựa lưng vào ghế trên từ từ nhắm mắt

lại.

Đàm Dịch Khiêm đang lật xem tạp chí thương mại, ánh mắt nhạy bén

đã chú ý tới dáng vẻ tựa lưng vào ghế ngồi ngủ của cô.

Lúc cô ngủ hơi thở rất nhẹ, lồng ngực phập phồng nhè nhẹ, nhưng có

lẽ do vùi vào ghế dựa, cô chìm vào giấc ngủ rồi mà lông mày còn nhíu chặt.

Anh để tạp chí xuống, chăm chú ngắm nhìn cô một lúc, bỗng dưng

anh đứng dậy, ôm cô đặt xuống chiếc giường dành cho khách nghỉ ngơi duy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.