ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 916

Lời Đàm Dịch Khiêm nói nhẹ tựa gió thoảng, “Hình như em không

phải là người nhiều chuyện.”

Đan Nhất Thuần đứng dậy, bình thản nhún vai, “Em đâu có nói

nhiều… Em sắp đi công tác rồi, em nghĩ gần đây cũng không tiện xuất hiện
ở nhà anh, anh phải cố gắng theo đuổi lại vợ trước đó, em sẽ tiếp tục giúp
anh đối phó với đám phóng viên thích xen vào chuyện người khác kia, đến
khi anh và cô Hạ tốt đẹp trở lại, hai vợ chồng nhớ mời em ăn bữa cơm là
được rồi!”

Lúc xoay người, Đan Nhất Thuần liếc nhìn Đàm Dịch Khiêm vẫn

đang vùi đầu trong đống văn kiền lần cuối cùng, chẳng ai có thể ngờ rằng
đôi mắt cô lúc này đã sớm đỏ hoe… Trong khoảnh khắc đó, cô rất muốn
nói với Đàm Dịch Khiêm, thật ra cô là một người nhiều chuyện, có điều, cô
chưa bao giờ muốn tỏ vẻ như thế trước mặt anh, bởi vì cô biết anh không
bao giờ chấp nhận được sự nhiều lời này của cô.

-- -- -- -- -- --

Trong phòng trọ, Hạ Tử Du ngồi trên ghế sofa, vừa cầm đồ ăn vặt vừa

xem hài kịch trên truyền hình.

Hài kịch rất tức cười, cô mới đầu cũng thử cười theo vài tiếng, nhưng

dần dần tai cô đã không còn nghe rõ âm thanh phát ra từ TV, mắt cũng
không còn thấy rõ hình ảnh trên TV, mãi đến khi nước mắt chảy ra nơi khóe
mắt, cô mới biết mình vẫn không thể làm được…

Tựa người vào sofa, cô cắn chặt môi ghìm lại tiếng nức nở, nhưng

trong lòng lại quá đỗi đau xót và uất ức khiến cô không thể khống chế nổi
run rẩy hai vai, nước mắt ào ào tuôn chảy như thể nước lũ vỡ đê, rốt cục
cũng không còn kìm nén được nữa mà bật khóc thành tiếng.

“Hu….”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.