ĐỊNH MỆNH ANH VÀ EM - Trang 971

Cho rằng thật sự có chuyện xảy ra với anh, cô tiến lại gần anh, ngồi

bên mép giường, chân mày nhíu chặt vì lo lắng: “Sao vậy?”

Anh ra dấu bảo cô kề tai sát vào cạnh anh.

Bởi vì lo lắng mà cô không do dự ngoan ngoãn lắng nghe lời anh nói.

Anh thì thầm hai ba câu ở bên tai cô, hai gò má cô mới đầu ửng hồng

sau đó chuyển sang tái mét, tiếp theo cô đưa ánh mắt chuyển đến nửa thân
dưới của ai đó.

Dĩ nhiên, chỗ đó bị chăn che lấp, cô không nhìn thấy gì.

Cô không biết phải làm sao, lập tức nhảy xuống giường, không dám

chắc chắn nhưng lại bình tĩnh nói: “Anh đừng có gạt người, vừa rồi tôi chỉ
nhẹ …. À, đụng chút xíu thôi, chỗ đó sao có thể….” Những lời tiếp theo
của cô nghẹn lại nói không nên lời.

Anh như thể đang đè nén đau đớn, cắn răng nói: “Nơi đó của đàn ông

thật sự rất nhạy cảm.”

Cô vẫn nghi ngờ nhìn anh dò xét. Thoạt nhìn anh không giống diễn trò

lắm, những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán anh cũng đủ để thấy anh đang rất
khó chịu.

Nếu như anh bị thương thật, từ lúc cô đi vào phòng tắm tới bây giờ

khoảng chừng đã hơn nửa tiếng, chẳng nhẽ anh đã chịu đựng đau đớn từ lúc
đó?

Lúc này cô không biết phải làm sao, lại di chuyển đến bên cạnh anh,

đưa ánh mắt nhìn thân dưới của anh rụt rè nói: “Đau lắm sao?”

Anh không trả lời, cắn răng chịu đựng.

Cô lúng túng nói: "Vậy bây giờ làm sao? Tôi không cố ý......"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.